banner
Nhiệt liệt chào mừng 70 năm Chiến thắng Điện Biên Phủ (7/5/1954 - 7/5/2024)

CHVH-GIỚI THIỆU TẬP THƠ “NGƯỜI GIEO HẠT”

Thứ tư - 08/11/2017 01:52
Tập thơ “Người gieo hạt” là tập thơ do các thầy giáo, cô giáo đã từng công tác và đang công tác tại tỉnh Điện Biên sáng tác- nhân kỷ niệm 30 năm ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11. Tập thơ là những phút trải lòng, chia sẻ của các thầy cô về những trăn trở với nghề; là sự kết tinh của cảm xúc, của những phút xao lòng trong công tác giáo dục. Bằng tâm hồn nhạy cảm của cuộc sống, bằng con mắt tinh tế của mình và bằng nguồn cảm hứng bất tận các với nghề “trồng cây gieo hạt” thầy cô đã viết lên những vần thơ đầy cảm xúc trong cái nắng, cái gió, trong sự xa xôi heo hút của vùng biên giới xa xôi.
Đến với tập thơ các độc giả sẽ thấy được những suy tư, trăn trở với nghề, với sự nghiệp trông người, với cuộc sống tạo lên biểu tượng giản dị mà đặc biệt.
         
Đến với tập thơ độc giả còn thấy được cái gốc của giáo dục đó chính là  tình yêu thương, là sự hy sinh, và trách nhiệm. Dẫu biết rằng công tác giáo dục có những hy sinh, gian khó nhưng lại dâng lên bao vị ngọt cho đời.
                  
Sau đây là một số vần thơ thấm đẫm tâm trạng của các thầy cô:

 
Giã từ làng xóm yêu thương
Tôi lên mảnh đất chiến trường năm xưa
Góp gom hạt nắng hạt mưa
Ngày ngày lên lớp xay sưa giảng bài
Bốn năm đèn sách miệt mài
Mười năm dạt chữ dạy người vui thay

(Trích: Tâm sự người thầy – Đặng Quang Huy Trường THPT Thanh Nưa, huyện Điện Biên)

Bài thơ “ Dỗ con” là phút trải lòng của cô giáo Đặng Thị Khuyên-Trường THPT Mường Ảng về nghề dạy học với những vần thơ xúc động:
Cắn răng qua cơn sốt này
Mẹ ù một tiết xong ngày thôi mà
Học sinh mẹ ở vùng xa
Vượt cơn đói rét bỏ nhà về đây
Là mong chữ nghĩa đủ đầy
Mai này trở lại dựng xây bản làng
Nếu vì một tiết lỡ làng
Để rồi cuối cấp nhỡ nhàng đường thi
Cô trò hai mặt hoài nghi
Một lòng hối hận…biết thì làm sao
Con ơi cố gắng lên nào
Mai sau lại chọn nghề cao quý này
Rồi con sẽ hiểu ran gay
Vì sao mẹ phải tối ngày bỏ con
Vì sao mẹ phải lên non
Chẳng riêng mình mẹ nên con đừng buồn
Trên cao gió táp sương tuôn
Chữ còn khó đậu giữa muôn trùng đèo
Hôm nay mẹ vượt treo leo
Để mai đường học bớt đèo, bớt xa…
Biết con sốt suốt đêm qua
Nhưng vì giáo nghiệp mặn mà… con ơi!
Bây giờ vừa tiết ra chơi
Lên lưng mẹ cõng vượt đồi mình đi
Cuối dòng sương trắng lâm li
Đến trạm xá xã bệnh gì cũng tan
Nóng con, mẹ bỏng ruột gan
Con đừng sốt nữa, mẹ van con mà…!
(Dỗ con, Đặng Thị Khuyên-Trường THPT Mường Ảng)

Đến với tập thơ độc giả còn được thưởng thức những vần thơ tri ân của các em học sinh dành cho các thầy giáo cô giáo thân yêu:
Tình cô tình mẹ bao la
Nghĩa thầy ấm áp - tình cha tràn đầy
Hỏi ai đong được ơn thầy
Ai mà đếm được nghĩa này của cô?
Trọn đời tâm huyết vì trò
Dạy con cái chữ mong cho nên người
Cho con ánh nắng thắm tươi
Từng trang bài học sáng ngời tương lai
Bên hiên gió thoảng hoa nhài
Cô trò lớp nhỏ miệt mài hăng say
Quản gì sương gió đêm ngày
Giáo trình bụi phấn đời thầy ca vang…
(Trích: Một thời dấu yêu,Lò Khánh Linh-Học sinh trường PTDT Nội trú tỉnh Điện Biên)

Xin trân trọng giới thiệu với các bạn tập thơ  để có một hành trình trong tâm tưởng, để biết sống rất sâu. “Người gieo hạt” giàu chất thơ, đậm chất đời - hãy đọc và cảm nhận./.
 

Tổng số điểm của bài viết là: 3 trong 1 đánh giá

Xếp hạng: 3 - 1 phiếu bầu
Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Fanpage Ngành Giáo dục
Quản lý thành viên
Hãy đăng nhập thành viên để trải nghiệm đầy đủ các tiện ích trên site
Thống kê truy cập
  • Đang truy cập261
  • Máy chủ tìm kiếm27
  • Khách viếng thăm234
  • Hôm nay58,866
  • Tháng hiện tại1,214,480
  • Tổng lượt truy cập70,504,370
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây
Gửi phản hồi