Tôi cô gái nơi miền xuôi quê lúa
Mang con chữ về với bản vùng cao
Tây Bắc cứ đi xa lắc chốn nào
Kỷ niệm đầu tiên nao lòng, bỡ ngỡ
Những con đèo quanh co màu nắng đổ
Những vạt đồi rực rỡ sắc hoa ban
Rừng nối rừng mây nối núi bạt ngàn
Trên lưng đồi ngôi trường bao gian khó
Những bước chân, con đường mòn bé nhỏ
Thương quá mùa về hạt lúa, nương ngô
Miếng cơm tháng ngày khốn khó đẩy xô
Cái đói, cái nghèo mỏi mòn con chữ
Đã bao mùa đi qua đầy thác lũ
Túi bóng làm đò em hối hả sang sông
Đã bao mùa cô quạnh giữa trời đông
Học trò thân thương, ngôi trường nhỏ bé
Đã mấy năm con chưa về thăm mẹ
Đồng lương còm đâu nuôi đủ tàu xe
Gửi thư về mẹ ơi con vẫn khỏe
Tết con sẽ về mẹ nhé đừng mong
Thư người yêu cứ vơi bớt thắm nồng
Lời hẹn ước lại thêm mùa mắc cỡ
Mối tình đầu thôi xin đành bỏ lỡ
Mái trường lưng đèo tôi thắp sáng ban mai.
(Bùi Quang Huy- GV trường CĐSP Điện Biên)