Hoa ban nở trắng ngút ngàn sườn núi
Mẹ biết không con chạm giấc mơ rồi
Ngày thơ ấu ước mong nhiều mẹ nhỉ?
Con đã trở thành cô giáo bản đấy thôi.
Vẫn khát khao vươn đến được chân trời
Con đi giữa ánh dương ngời buổi sáng,
Sương từng lớp cuốn theo con mỗi bận
Có các em thơ thầm lặng đồng hành.
Các em còn tập nói tiếng mình,
Tập viết cái tên như hồi lên ba mẹ dạy.
Nét chữ chưa tròn thật hiện trên giấy
Trên mặt đất gồ ghề lúc kiếm củi hái măng.
Mẹ ơi ở đây nước suối rất trong
Khi vào bản xa còn quặn lòng nhớ lời ru của mẹ.
Ơi nước đầu nguồn có xuôi về dưới bể
Bát cơm dẻo thơm mẹ vẫn đợi dành phần.
Con sống giữa núi rừng cây lá xanh hơn
Những giọt mồ hôi nơi nào chẳng mặn.
Trong trái tim mẹ là lá chắn
Mà một tình yêu níu bước chân con.