banner

NẾU

Thứ hai - 23/10/2017 20:19
(Gửi tặng đến những người đã đang và sẽ trở thành những cô giáo)
Nhiều người vẫn cho rằng: Thơ là muôn vạn cánh chim/chắp ta đôi cánh đi tìm ước mơ… Trong ước mơ của những cô học trò nhỏ dưới đây hàm chứa những điều thật giản dị, gần gũi, xúc động dành tặng những “người làm vườn” đang ngày qua ngày âm thầm gieo hạt, ươm mầm cho những mùa vàng bội thu.
 
Nếu có phép tiên
Biến tôi thành viên phấn
Tôi sẽ chẳng bao giờ
Làm bụi phấn bạc đầu cô.
Cô người cầm phấn,
Viết ước mơ.
 
Nếu có điều lạ
Tôi hóa thành cơn gió
Sẽ ghé thăm cô
Mỗi buổi trưa hè.
Cô - người đón gió,
Gửi tình thương.
 
Nếu có một điều ước
Tôi chỉ ước mình
Thành nốt nhạc
Và cô – người mang giai điệu
Chẳng để nỗi buồn
Hóa thành bài ca.
 
Đêm lạnh buốt
Buốt thấu xương xa
Đôi bàn tay ấy
Vẫn miệt mài
Giá tôi được làm
Một ngọn đèn khuya
Để suốt đêm
Cùng cô thao thức
Về ngày mai
Bình minh!
Tôi giật mình
Trong lạnh giá
Tôi muốn làm hạt nắng
Gửi đến cô
Chút ấm áp
Chút niềm tin.
 
Kí ức ơi!
Xin đừng vội xa xôi,
Thời gian ơi!
Xin ngừng lặng,
Để giữ mãi
Những phút bên cô
Dù ngắn ngủi.
 
Bụi phấn rơi
Làm bạc mái tóc.
Gió đưa nhé
Chẳng chịu được nắng hè.
Nốt nhạc vui
Ngẩn ngơ không đến
Để nốt buồn
Cứ mãi ngân vang.
Hạt nắng nhỏ rồi sẽ tan.
Thời gian rồi đi mãi.
Chỉ còn cô
Chỉ còn lại nỗi nhớ…

Tác giả: Kim Ngân – Quỳnh Trang (Kim Ngân – Quỳnh Trang)

Tổng số điểm của bài viết là: 4 trong 1 đánh giá

Xếp hạng: 4 - 1 phiếu bầu
Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Fanpage Ngành Giáo dục
Quản lý thành viên
Hãy đăng nhập thành viên để trải nghiệm đầy đủ các tiện ích trên site
Thống kê truy cập
  • Đang truy cập461
  • Máy chủ tìm kiếm16
  • Khách viếng thăm445
  • Hôm nay31,624
  • Tháng hiện tại89,512
  • Tổng lượt truy cập135,541,881
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây
Gửi phản hồi